--> Chuyển đến nội dung chính

BÀI ĐĂNG NỔI BẬT

Chương I - Hồi 10: Tình sâu chẳng thoát lưới trời – Một kiếp uyên ương hóa đoạn trường

LẠC CHỐN NHÂN GIAN CHƯƠNG I: KHỞI NGUYÊN ĐỊNH MỆNH Hồi 10: Tình sâu chẳng thoát lưới trời – Một kiếp uyên ương hóa đoạn trường Công Chúa đưa Thiên Vũ rời khỏi làng cách đó trăm dặm có một sơn động, Tiểu Bạch mới thả Thiên Vũ xuống. Thiên Vũ lần đầu tiên được bay trên mây lúc đầu sợ đến lạc cả hồn vía, một lúc sau mới dần dần ổn lại, chàng quay sang nói với Tiểu Bạch: - Tiểu Bạch, nàng không nên cãi lại lời của Long Vương. Ta hiểu, người và rồng không thể có kết quả. Nếu chúng ta cứ tiếp tục như vậy, chỉ e sẽ có chuyện không may. Hay là nàng hãy theo Long Vương về đi. - Chàng không yêu thiếp nữa sao? - Tiểu Bạch hai mắt rưng rưng hỏi Thiên Vũ. - Không phải ta không yêu nàng nữa, mà là vì... là vì chúng ta không thể... Tiểu Bạch im lặng, bước đến gần Thiên Vũ rồi nói: - Thiếp vì yêu chàng, sẵn sàng đánh mất tất cả, dù có phải chết, thiếp cũng cam lòng. Chỉ xin chàng đừng phụ thiếp, có được không? Nói đến đây, nước mắt Tiểu Bạch chảy thành dòng. Thiên Vũ thấy thế cũng đau lòng khôn xi...

NẾU MỘT NGÀY TÔI ĐƯỢC SỐNG CHO CHÍNH MÌNH...

Nếu có một ngày, tôi có thể ở nhà full time, sống trọn vẹn cho chính mình, tôi nghĩ... tôi sẽ bắt đầu bằng những điều thật bình dị.

Tôi sẽ nấu những món chay mà mình thích. Không cần cầu kỳ, chỉ cần thơm lành và nhẹ bụng, cũng sẽ có chút sáng tạo để làm mới khẩu vị. Tôi sẽ cho phép mình sống chậm hơn, để cảm nhận hương vị của rau củ, của gạo trắng, của những bữa cơm bình an.

Tôi sẽ chăm chỉ viết bài cho trang blog của mình. Viết về những điều tôi yêu, những món đồ nhỏ giúp cuộc sống trở nên tiện nghi và giản dị hơn. Tôi sẽ viết để chia sẻ, để lưu giữ, và cũng để nhắc mình rằng mỗi ngày đều có thể ý nghĩa nếu ta biết quan sát bằng trái tim.

Rồi tôi sẽ viết truyện, những mẩu chuyện nho nhỏ để mọi người đọc và mỉm cười. Có thể không hoàn hảo, nhưng chân thật. Có thể chưa hay, nhưng chứa đựng tâm hồn của tôi.

Tôi sẽ đọc sách Phật giáo và hành lễ trong sự tĩnh lặng. Vì trong những khoảnh khắc ấy, tôi cảm nhận được sự bình an sâu bên trong, nơi không còn hơn thua, không còn ồn ào.

Và nếu có dịp, khi đâu đó có lễ hội chay, tôi sẽ len lỏi đến đó. Tôi sẽ quay vài thước phim, ghi lại những nụ cười hiền hậu, những bát cơm chan đầy từ bi. Cuộc sống của tôi và cả những kênh tôi tạo ra cũng sẽ có thêm màu sắc.

Mỗi ngày của tôi vẫn sẽ bận rộn với content, blog,... nhưng khác ở chỗ: đó là những nội dung của chính tôi, viết cho tôi, PR cho cuộc sống của tôi và lan tỏa đến những ai có cùng tần số.

Bởi vì, đôi khi, được "làm việc" không có nghĩa là phải chạy theo ai khác, mà là được dành thời gian vun đắp cho tâm hồn của chính mình.

Còn bạn thì sao?

Nếu một ngày bạn có thể dành toàn bộ thời gian để cống hiến cho chính cuộc sống của mình, không áp lực, không deadline, không phải chứng minh vì điều gì, bạn sẽ chọn làm gì đầu tiên?

Hãy thử nghĩ xem, có thể chỉ một buổi sáng yên tĩnh, một tách trà, hay một trang giấy trống... cũng đủ để bạn bắt đầu lại, nhẹ nhàng mà đầy ý nghĩa.


#vuontamhoncuatrinh

Nhận xét