--> Chuyển đến nội dung chính

BÀI ĐĂNG NỔI BẬT

Chương I - Hồi 10: Tình sâu chẳng thoát lưới trời – Một kiếp uyên ương hóa đoạn trường

LẠC CHỐN NHÂN GIAN CHƯƠNG I: KHỞI NGUYÊN ĐỊNH MỆNH Hồi 10: Tình sâu chẳng thoát lưới trời – Một kiếp uyên ương hóa đoạn trường Công Chúa đưa Thiên Vũ rời khỏi làng cách đó trăm dặm có một sơn động, Tiểu Bạch mới thả Thiên Vũ xuống. Thiên Vũ lần đầu tiên được bay trên mây lúc đầu sợ đến lạc cả hồn vía, một lúc sau mới dần dần ổn lại, chàng quay sang nói với Tiểu Bạch: - Tiểu Bạch, nàng không nên cãi lại lời của Long Vương. Ta hiểu, người và rồng không thể có kết quả. Nếu chúng ta cứ tiếp tục như vậy, chỉ e sẽ có chuyện không may. Hay là nàng hãy theo Long Vương về đi. - Chàng không yêu thiếp nữa sao? - Tiểu Bạch hai mắt rưng rưng hỏi Thiên Vũ. - Không phải ta không yêu nàng nữa, mà là vì... là vì chúng ta không thể... Tiểu Bạch im lặng, bước đến gần Thiên Vũ rồi nói: - Thiếp vì yêu chàng, sẵn sàng đánh mất tất cả, dù có phải chết, thiếp cũng cam lòng. Chỉ xin chàng đừng phụ thiếp, có được không? Nói đến đây, nước mắt Tiểu Bạch chảy thành dòng. Thiên Vũ thấy thế cũng đau lòng khôn xi...

Chào mừng bạn đến với Vườn Tâm Hồn Của Trinh

Chào mừng bạn đến với Vườn Tâm Hồn Của Trinh - nơi tôi gieo những suy nghĩ, cảm xúc và góc nhìn của riêng mình về thế giới xung quanh.

Ban đầu, tôi từng nghĩ đến cái tên “vườn hồng”, nhưng rồi tôi nhận ra, bản thân không muốn chỉ dừng lại ở một khu vườn của sắc hoa. Tôi muốn có một khu vườn của tâm hồn - nơi chứa đựng cả sự gai góc lẫn dịu dàng, cả nắng ấm lẫn những cơn mưa rào, nơi tôi được là chính mình trong mọi phiên bản.

Ở đây, tôi viết bằng sự nhẹ nhàng và thẳng thắn, bằng tất cả những cảm xúc chân thực nhất mà tôi có. Mỗi bài viết là một nhánh hoa, một chiếc lá, hay đơn giản chỉ là một hơi thở của tôi giữa dòng đời đang chuyển động. Tôi không mong mình đúng, tôi chỉ mong được công nhận cảm xúc, được thấu hiểu thay vì phán xét.

Nếu bạn tìm thấy trong những dòng chữ này một chút đồng điệu, dù chỉ là thoáng qua, thì có lẽ, tâm hồn chúng ta đã khẽ chạm nhau. Bạn có thể dừng lại lâu một chút để cùng tôi ngắm hoa, hoặc chỉ ghé qua rồi đi tiếp hành trình của riêng bạn. Tôi vẫn sẽ ở đây, mở cánh cổng vườn nhỏ của mình, sẵn sàng chào đón những vị khách đến và đi, để lại một dấu chân hay một nụ cười.

Vườn Tâm Hồn Của Trinh – nơi tôi gieo trồng những mảnh cảm xúc, để mỗi ai ghé qua đều có thể tìm thấy một phần mình trong đó.

Nhận xét