--> Chuyển đến nội dung chính

BÀI ĐĂNG NỔI BẬT

Chương I - Hồi 10: Tình sâu chẳng thoát lưới trời – Một kiếp uyên ương hóa đoạn trường

LẠC CHỐN NHÂN GIAN CHƯƠNG I: KHỞI NGUYÊN ĐỊNH MỆNH Hồi 10: Tình sâu chẳng thoát lưới trời – Một kiếp uyên ương hóa đoạn trường Công Chúa đưa Thiên Vũ rời khỏi làng cách đó trăm dặm có một sơn động, Tiểu Bạch mới thả Thiên Vũ xuống. Thiên Vũ lần đầu tiên được bay trên mây lúc đầu sợ đến lạc cả hồn vía, một lúc sau mới dần dần ổn lại, chàng quay sang nói với Tiểu Bạch: - Tiểu Bạch, nàng không nên cãi lại lời của Long Vương. Ta hiểu, người và rồng không thể có kết quả. Nếu chúng ta cứ tiếp tục như vậy, chỉ e sẽ có chuyện không may. Hay là nàng hãy theo Long Vương về đi. - Chàng không yêu thiếp nữa sao? - Tiểu Bạch hai mắt rưng rưng hỏi Thiên Vũ. - Không phải ta không yêu nàng nữa, mà là vì... là vì chúng ta không thể... Tiểu Bạch im lặng, bước đến gần Thiên Vũ rồi nói: - Thiếp vì yêu chàng, sẵn sàng đánh mất tất cả, dù có phải chết, thiếp cũng cam lòng. Chỉ xin chàng đừng phụ thiếp, có được không? Nói đến đây, nước mắt Tiểu Bạch chảy thành dòng. Thiên Vũ thấy thế cũng đau lòng khôn xi...

MỘT NGƯỜI LÃNH ĐẠO GIỎI LÀ MỘT NGƯỜI NHƯ THẾ NÀO?

Trong xã hội hiện đại, nơi mà năng lực, quyền lực và hiệu quả được xem là thước đo thành công, khái niệm “lãnh đạo giỏi” dường như đang bị thu hẹp vào phạm vi của thành tích và địa vị. Thế nhưng, nếu nhìn sâu hơn, một người lãnh đạo giỏi không chỉ là người dẫn đầu bằng quyền uy, mà là người dẫn dắt bằng nhân cách, trí tuệ và tấm lòng.

Trước hết, đạo đức là nền móng đầu tiên của mọi phẩm chất lãnh đạo. Một người sếp giỏi phải là người có hiếu, có hậu, có tâm và có tầm. Họ không dùng quyền lực để áp đặt, mà dùng sự chính trực để gây dựng niềm tin. Trong mọi mối quan hệ – với nhân viên, đối tác hay khách hàng – họ đều lấy chân thành và công tâm làm gốc. Một lãnh đạo như vậy không xem ai là nhỏ bé, không đối xử phân biệt theo chức vụ hay lợi ích, mà luôn nhìn con người bằng ánh mắt bình đẳng và lòng tôn trọng.

Thứ hai, kỹ năng đối nhân xử thế chính là cột trụ duy trì sức mạnh tập thể. Người lãnh đạo giỏi không phải là người nói hay trên bàn nhậu, mà là người khiến người khác tin tưởng ngay cả trong sự tỉnh táo. Họ biết lắng nghe mà không phán xét, quan sát mà không thiên vị, và đánh giá mà không định kiến. Trong một tổ chức có nhiều cá tính khác nhau, họ biết dung hòa, kết nối và làm cho mọi người cảm thấy mình được thấu hiểu và được tôn trọng.

Thứ ba, tầm nhìn và khả năng nhìn người là yếu tố then chốt của người đứng đầu. Một lãnh đạo giỏi phải biết rõ mình là ai, đang ở đâu và muốn đi đến đâu. Họ không ôm đồm tất cả, mà biết nhận ra điểm mạnh của từng người, đặt đúng người vào đúng vị trí, để cả bộ máy cùng vận hành trơn tru như một chuỗi mắt xích hoàn hảo. Và khi đã trao quyền, họ không sợ cấp dưới giỏi hơn mình, bởi người thật sự mạnh mẽ là người dám chia sẻ quyền lực và học hỏi từ mọi phía.

Hơn thế, người lãnh đạo lý tưởng là người không ngừng học hỏi. Họ học từ khách hàng, từ đối tác, từ người đi trước, thậm chí từ thế hệ sau – những người trẻ hơn, năng động hơn. Việc học của họ không nhằm hơn thua về kiến thức, mà là để vận dụng vào đời sống, công việc, và sự phát triển của tập thể. Họ hiểu rằng người lãnh đạo là người truyền cảm hứng, chứ không phải người áp đặt. Giống như một cây đại thụ, họ vừa vững vàng che chở, vừa tỏa bóng mát để những mầm non khác có thể vươn lên.

Nếu doanh nghiệp hay tổ chức là “đứa con tinh thần” mà họ tạo dựng, thì họ chính là người thuyền trưởng chèo lái con thuyền ấy qua bao giông bão. Một vị thuyền trưởng giỏi không bao giờ nói: “Tôi không cần biết”, mà sẽ nói: “Tôi phải biết để cùng anh em tìm ra hướng đi.” Họ không trốn tránh trách nhiệm, không đổ lỗi, mà luôn nhận phần khó về mình và trao phần công cho người khác. Chính ở điểm ấy, họ khiến cấp dưới nể phục, tự nguyện đi theo, và cùng nhau xây dựng thành công.

Tóm lại, một người lãnh đạo giỏi không phải là người đứng trên người khác, mà là người biết đi cùng và nâng đỡ người khác. Họ là kết tinh của trí tuệ, đạo đức, tấm lòng và bản lĩnh. Trong họ có lý trí của người chỉ huy, có sự nhân hậu của người thầy, và có tình cảm của một người bạn đồng hành.

Một tổ chức có thể tồn tại nhờ cấu trúc, nhưng chỉ có thể phát triển bền vững khi được dẫn dắt bởi một người lãnh đạo có tâm và có tầm như thế.

Người lãnh đạo giỏi không phải là người khiến người khác sợ mình, mà là người khiến người khác muốn trở nên tốt hơn khi ở bên mình.

Nhận xét